Chuyện nhà mị đi gọi vong ở Đông Trác

Câu chuyện của mị khi đi gọi vong ở Đông Tác, ly kì và sự thật nhật được thì không thể nào tin nổi

Để em kể các mẹ nghe chuyện nhà em đi gọi vong ở Đông Tác nhé, phải nói là ly kì và thật sự là không thể nào tin nổi. Nói trước là em cũng thuộc loại không tin tưởng lắm vào mấy cái kiểu mê tín dị đoan nhưng mà sau khi chứng kiến thì em không biết phải nói sao nữa.
Ở đây em sẽ kể ra 2 phần:
1. Bắt đầu từ chuyện nhà em đi tìm mộ chú em là liệt sĩ thông qua nhà ngoại cảm Liên ở Hải Dương.
2. Từ ông này nhà em mới biết đến chỗ gọi vong ở Đông Tác và chuyện rùng rợn bắt đầu từ đây.
Bây giờ em kể phần 1 trước ạ. Nhà bố em có mấy anh em trong đó có 1 chú sinh năm 50, chú nhập ngũ chiến trường miền trung và mất năm 1972 (đấy là sau nhà em tìm đc mộ mới biết). Hòa bình cũng không thấy chú về nên gia đình cũng đoán được điều xấu xảy ra thế nên có dịp tiếp xúc bố em đã nhờ thầy Liên tìm giúp mộ chú về. Sơ sơ thì cũng chỉ thế này, thầy chỉ cho gia đình nhà em vào miền trung, đúng khu vực chú mất, và chỉ rõ địa điểm ngôi mộ của chú. Có cái em thấy không tin nổi là thầy thì ở HN, chỉ gọi điện thoại để hướng dẫn đoàn nhà em đi mà lại chi tiết rõ ràng như thầy đang đi cùng luôn. Em nhắc là đoàn nhà em chỉ có 4 anh em ruột của bố em chứ không có người ngoài nhé. Ông thầy chỉ đúng ngôi mộ rồi, còn dặn trên mộ có cây hoa vàng, khi nào nó nở hoa nhà mới được thuê dân đến bốc, thậm chí còn chỉ cả thằng bé chăn trâu nó đang trèo lên mộ, thề là kiểu như thiên lý nhãn của Tôn Ngộ Không ý, nhìn xuyên không gian luông. À đấy, lại kể nốt là ông thầy còn chỉ được cả nhà người yêu chú em, chả là chú đẹp trai giống Bố, hì hì, lí do em xinh cũng là giống bố í (chém gió tí), nên chú đã tán được 1 cô ở gần nơi đóng quân, Khi đoàn nhà em đến nhà tìm cô, cô ý còn mang được ra cả tấm ảnh của chú em tặng, mà mấy chục năm rồi tuy tấm ảnh đã cũ kĩ nhưng cả nhà đều ngỡ ngàng nhận ra chú luôn. Bắt đầu từ đây em hơi tin vào khả năng gọi là giác quan thứ 6 của một số nhân vật. Từ dạo đưa được chú em về quê nhà em phất lên hẳn, làm ăn cũng hanh thông, mà còn 1 chi tiết nữa là con cháu mà cứ về quê ra nghĩa trang liệt sĩ thăm mộ chú thì y như rằng về đánh Lô kiểu gì cũng có con 22 (năm chú mất chú 22 tuổi). Có lần em uýnh lô xiên quay 22, 27,72, 50 em còn ăn quả xiên 3 to vãi lều. Sau một thời gian, nhà em đi tạ lễ chỗ ông thầy thì bắt đầu có chuyện. Trong một lần Bố em đến, thầy phán là tháng 9 âm lịch Bố sẽ gặp tai họa nguy hiểm đến tính mạng, và chuyện xảy ra đúng như vậy. Haizzzz. Đối với nhà em, bây giờ ông thầy là thánh sống rồi nên Bố tin lắm, cả tháng Bố đã đề phòng cẩn thận mọi thứ, cũng có lần đứng trên vỉa hè còn bị xe máy va phải nhưng chỉ xây xát nhẹ, Bố cũng tin thế là hạn qua, nhưng mà không phải đâu ạ, cuối cùng Bố em vẫn mất. Cho em nghỉ tí nhé, nhắc đến Bố lại thấy cay cay khóe mắt. Hết tháng 9 âm lịch, Bố em sung sướng vì mọi chuyện đã qua rồi. Nhân đúng dịp mùng 2 tháng 10 âm lịch nhà em có giỗ ở quê nên Bố quyết định đi cùng bà ngoại về quê ăn giỗ cho bõ cả tháng bị giam chân trong nhà. Lúc đi thì cũng chả sao, nhưng hôm mùng 3 Bố em với bà lên thì xảy ra chuyện. Cũng phải kể thêm Bố em là đại tá hải quân nên cũng thuộc dạng rân chơi có điều kiện, hi hi, nên Bố đi con xe EMZ to đùng, hôm đi về thì Bố đèo bà. Mọi lần Bố đi đâu cũng hay đội mũ bảo hiểm đàng hoàng, nhưng đúng hôm đó lạ mới nhuộm tóc nên Bố lại chủ quan ko đội. Tính bố em nghệ sĩ, cũng thích mng khen mình ngon zai ạ. Cỗ bàn xong thì Bố và bà đi lên HN, lúc lên lại có ông bác đi cùng nên Bà em lại sang xe của bác ngồi, có lẽ đây cũng là điềm báo chứ nếu 2 người đi cùng một xe có khi bà em lại đỡ được họa cho bố. Đường về qua cầu Mai Lĩnh, cả đoạn nắng chang chang bà em kể không có xe cộ đi lại, chỉ có xe Bố đi trước và xe bác đèo bà đi sau. Bỗng đâu đang đi bình thường thì có một xe máy do 2 thanh niên điều khiển đường bên kia tự dưng nổi hứng đùa nhau xong lạc tay lái lao sang bên đường của bố và đâm thẳng vào xe. Bố em ngã xuống, chưa kịp nói gì đã đi mất rồi, hai thằng đó thấy vậy bỏ chạy. Xe bà và bác đi sau, thấy thế bác em rút mũ bảo hiểm ném thẳng vào xe 2 thằng đó và tóm được 1 thằng. Còn bà em chạy lên gọi tên bố em nhưng bố đã không còn nữa, hu hu, lúc đó tuy va đập không quá nặng nhưng chăc do vào phần hiểm nên bố em mất luôn. Bố ơi, con nhớ bố quá hu hu. Các mợ cứ chấm đây chờ em tí, em vừa tranh thủ làm việc vừa viết nốt ạ. Nghe tin dữ từ bà em gọi về, nhưng bà chỉ bảo cả nhà vào Hà đông, đoạn cầu Mai Lĩnh ngay, bố bị tai nạn đang cấp cứu chứ bà ko dám nói bố mất rồi vì sợ tụi em hoảng loạn đi đường ko cẩn thận. Thằng người yêu em nó đèo em vào mà ko hiểu sao mới đi đến đoạn Thanh Xuân em đã bảo nó là “ anh ơi, không hay rồi, em cứ ngửi thấy mùi hương khói”. Qủa thật, trời chiều hôm ấy hơi mưa mưa lâm thâm, xe em lao đến cầu ML đầu tiên, từ xa em đã thấy bố nằm đắp chiếu ven đường. Ôi mả cha 2 thằng mất dậy, nghĩ đến vẫn còn cay, nó cướp mất bố của tụi em rồi. Sau này nhà em nhờ quan hệ và công an hỏi cung cái thằng bị tóm nên cũng bắt được nốt thằng kia và đưa cả 2 ra tòa. Lúc đầu gia đình em làm căng lắm, tổ sư chúng nó, tính mạng bố em có phải đùa đâu, định cho chúng nó đi bóc lịch max nhiều luôn cho chết mẹ nó đi nhưng xong nhà em lên van xin khóc lóc, mẹ em thấy mủi lòng với bố mẹ nó nên cuối cùng lại làm đơn xin bãi nại. Thôi thì người mất rồi, sống tích đức cho con cháu mai sau. Sau đó, nhà em lo hậu sự cho bố rồi mẹ em sắp xếp một chuyến đi tạ thầy Liên, Ai mà ngờ hôm đến nhà thầy, mẹ em đang xớ rớ ngồi xếp hàng thì nghe người nhà thầy gọi bảo có chị nào chồng mới mất vì tai nạn mà nhà được thầy tìm cho mộ liệt sĩ thì vào gặp trước. Ây dà, nhà thầy ý ở quê phải nói là to vãi cả đái nhé, ông ý ngồi trong nhà mà còn biết mẹ em đến đấy mới tài cơ, trong khi mẹ em cũng chưa kịp trình bầy hay đăng kí gì. Mẹ em vừa vào nhà trong thì thầy đã quát sa sả vào mặt rồi, đại loại là “tôi đã dặn chị kiêng cho chồng sao không chịu kiêng quá 3 ngày rằm cho hết hạn mà để xảy ra thế này, thôi thì người mất rồi nhưng ông đó đi chưa kịp trăng trối, vẫn còn điều cần nhắn nhủ với gia đình” Ròi từ đó nhà em được hướng dẫn đi gọi vong ở Đông Tác, mà cái vụ gọi vong này còn ly kì hơn í.
Nguồn cơn: Lê Ngân Hà.

COMMENTS

Tên

ĐẸP,1,KHỎE,1,NGẪM,13,NHỚN,5,SAO,1,TÁM,4,YÊU,7,
ltr
item
Web Nhâm Nhi: Chuyện nhà mị đi gọi vong ở Đông Trác
Chuyện nhà mị đi gọi vong ở Đông Trác
Câu chuyện của mị khi đi gọi vong ở Đông Tác, ly kì và sự thật nhật được thì không thể nào tin nổi
Web Nhâm Nhi
https://webnhamnhi.blogspot.com/2017/02/chuyen-nha-mi-di-goi-vong-o-ong-trac.html
https://webnhamnhi.blogspot.com/
https://webnhamnhi.blogspot.com/
https://webnhamnhi.blogspot.com/2017/02/chuyen-nha-mi-di-goi-vong-o-ong-trac.html
true
5871241003119803378
UTF-8
Loaded All Posts Not found any posts VIEW ALL Readmore Reply Cancel reply Delete By Home PAGES POSTS View All RECOMMENDED FOR YOU LABEL ARCHIVE SEARCH ALL POSTS Not found any post match with your request Back Home Sunday Monday Tuesday Wednesday Thursday Friday Saturday Sun Mon Tue Wed Thu Fri Sat January February March April May June July August September October November December Jan Feb Mar Apr May Jun Jul Aug Sep Oct Nov Dec just now 1 minute ago $$1$$ minutes ago 1 hour ago $$1$$ hours ago Yesterday $$1$$ days ago $$1$$ weeks ago more than 5 weeks ago Followers Follow THIS CONTENT IS PREMIUM Please share to unlock Copy All Code Select All Code All codes were copied to your clipboard Can not copy the codes / texts, please press [CTRL]+[C] (or CMD+C with Mac) to copy