Chẳng ai yêu mãi một người

Trên đời này chẳng ai yêu mãi một người, điều quan trọng nhất là ai sẽ vì mình mà ở lại bên mình?

Chẳng ai yêu mãi được một người, quan trọng là ai sẽ vì mình mà ở lại mà thôi”.
Chẳng ai yêu mãi một người
Tôi cũng từng yêu một chàng trai MTA, đó cũng là mối tình đầu của tôi. Tôi và cậu ấy là bạn cùng lớp hồi cấp 3 và tình yêu bắt đầu vào cuối năm lớp 11 (bắt đầu nghỉ hè), giống như kiểu tiếng sét ái tình vậy, tôi đã nhận lời yêu cậu ấy trong một thời gian ngắn.
Rồi thầy cô và bố mẹ cũng biết, vì là học sinh cuối cấp vừa lo thi tốt nghiệp vừa lo thi đại học nên cũng bị cấm và nhắc nhở vì sợ ảnh hưởng đến học tập của cả 2. Mỗi ngày cậu ấy đều qua rủ tôi đi học và tạn học về cùng nhau. Cuối cùng cả hai đều đỗ đại học, cậu ấy chọn học học viện kĩ thuật quân sự, còn tôi học đại học sư phạm Hà Nội, vui lắm vì biết được hai trường ngay gần nhau nghĩ rằng sẽ được gặp nhau nhiều hơn. Lúc đầu lên cậu ấy ở đơn vị chỗ xuân phương, tôi thì trọ ở cầu diễn, cũng gần nhau mà mới lên chưa biết đường nên phải được chị cùng phòng dẫn đi tìm. Sau đó thỉnh thoảng tôi lại vào thăm đến khi cậu ấy chuyển về trường KTQS, ở đấy cậu ấy nói rất buồn, cậu ấy nói nhiều đứa còn phải vào viện chỉ vì chả nói gì như kiểu tự kỉ ấy.
Cũng dễ hiểu vì mới đầu lên còn chưa quen bạn bè lại bị quản lí chặt không được ra ngoài chơi,một phần nhớ nhà nữa, sợ cậu ấy buồn rồi suy nghĩ nên chiều đến tan học sớm là tôi lại tranh thủ vào thăm lúc 4 rưỡi đến 5 rưỡi, đem cho cậu ấy mấy quyển truyện tranh conan( cậu ấy rất thích đọc truyện : thám tử, ngôn tình..).
Được một thời gian thì cậu ấy gọi điện cho tôi nói phải đi du học xa, cổ họng tôi nghẹn ứ chả nói được gì nữa…...Cậu ấy nói không muốn đi vì sẽ rất nhớ nhà và không muốn xa, mặc dù tôi cũng đã không muốn nhưng vẫn phải động viên cậu ấy nên đi, đây cũng là một cơ hội tốt mà nhiều người muốn không được.
Thật ra đã muốn cậu ấy ở lại biết bao, thầm trách tại sao lại là cậu ấy,sao không phải là người khác . Nhưng rồi cũng phải chấp nhận nó. Một hai tuần trước khi đi cậu ấy được ra ngoài nhiều hơn vì phải chuẩn bị rất nhiều thứ. Chúng tôi cũng tranh thủ đi chơi với nhau, có lần 2 đứa đi xe đạp bị xe máy đâm, vụ đâm xe kinh hoàng nhất với tôi, bị choáng mọi người giữ xe hắn ta lại bắt đèo tớ đi kiểm tra nhưng tôi sợ chỉ biết đứng khóc nhất định không chịu đi, thấy tôi khóc mãi cậu ấy phải mắng lên mới thôi.
Hắn ta đưa tớ 500k đền bù và cho số điện thoại, nhưng nguyên sửa laptop đã 1 triệu rồi xe đạp hỏng nữa, người đau ê ẩm, đầu bị đập xuống đường xưng u nhưng gọi cho hắn cũng không được nữa, cậu ấy đèo tôi về tay vẫn run run( chắc cũng sợ ,cũng là 1 kỉ niệm đáng nhớ).
Gần ngày đi cậu ấy chuyển đơn vị sang 871( ở Gia Lâm), được ra ngoài là cậu ấy lại đi xe bus sang chơi với tớ, có lần theo tớ vào lớp học, không thì ra ngoài đi lang thang đới tớ học xong. Đến ngày cậu ấy đi, tớ cũng sang 871 một ngày 1 đêm, có bạn bè và gia đình của các bạn khác nữa, hôm đấy cũng là sinh nhật của cậu ấy, muốn mua 1 chiếc bánh nhưng ở đấy lại không có tiệm bánh nào, đành chịu.
Ngày hôm đấy cả hai đều khóc ,tớ thấy mọi người nói con trai chỉ khóc trước mặt người họ thật sự yêu, cũng là lần đầu thấy cậu ấy khóc nên cũng vui vui. Cậu ấy hứa sẽ quay về và tôi cũng hứa sẽ đợi cậu ấy về.
Những ngày đầu sang đấy là khoảng thời gian khó khăn với cậu ấy và tôi nữa, sang vào lúc tuyết rơi lạnh buốt, đồ ăn cũng khác ở Việt Nam, cả nhớ nhà, thời gian lại lệch nhau, nên muốn nói chuyện với nhau thì tớ phải thức khuya..
Rồi dần dần cũng quen 1 năm, 2 năm, 3 năm chúng tôi nói chuyện với nhau mỗi ngày như một thói quen, kể cho nhau mọi thứ, quan tâm lẫn nhau. Không giống những đôi khác, họ có thể cùng nhau đi chơi, ở bên cạnh nhau, chúng tôi chỉ có thể nhìn nhau qua màn hình máy tính.
Những ngày lễ ngày tết hay những ngày bình thường, thấy nhiều đôi vui vẻ bên nhau, tôi cũng thấy chạnh lòng, khao khát cậu ấy có thể ở gần tôi hơn và cho tôi đi chơi. Nhưng nhờ tình yêu, những lời hứa cậu ấy dành cho tôi đã tạo cho tôi niềm tin, và tôi luôn hi vọng một ngày đó khi cậu ấy trở về chúng tôi sẽ được gần bên nhau.
Hai hè liên tiếp cậu ấy đều về và hai đứa đi chơi cùng nhau. Mỗi lần cậu ấy về , lúc đầu gặp nhau còn thấy ngại ngại chắc do lâu không gặp trực tiếp nên vậy, tôi cứ cuống quýt như con rối. Nhiều người nói ngưỡng mộ bọn tôi vì có thể yêu xa, tôi cũng rất tự hào vì điều đó, cũng được gần 5 năm yêu nhau rồi mà.
Nhiều người nói với tôi rằng yêu xa khó lắm và tôi cũng từng nghe rất nhiều câu chuyện buồn về tình yêu, nhưng tôi nghĩ yêu chân thành và có niềm tin thì sẽ vượt qua tất cả. Tình yêu thì không tránh khỏi những lúc giận nhau nhưng cũng chẳng giận được lâu.
Luôn nghĩ rằng mình có một tình yêu thật đẹp, tin tưởng, chờ đợi và hi vọng sẽ có một cái kết đẹp như trong phim. Một ngày bỗng nhiên anh ta nói có tình cảm với người khác, một bạn gái bên đấy, tớ đã sụp đổ……………….
Tôi đã không thể nào tin và chấp nhận được đến khi họ nói với tôi nó là sự thật. Mới đây chúng tôi vừa chia tay, điều mà tôi chưa bao giờ nghĩ đến nhưng nó lại đến bất ngờ quá. Thậm chí có những chuyện mà ngay lúc đó tôi mới được biết do chính người ấy nói ra...
Tôi chẳng biết còn tin được vào điều gì nữa..Và chúng tôi không còn liên lạc với nhau nữa. Có lẽ trong lúc tôi đang đau khổ nhất thì họ lại đang vui vẻ bên nhau. Nhưng chuyện họ nhẫn tâm rời bỏ mình thì lại đáng trách vô cùng. Đó là khi họ chẳng màng đến những thứ mình dành cho họ, chẳng màng đến những ngày mình bên họ vượt qua mọi gian khó. Tất cả với họ chỉ nhẹ như một cơn gió.
Còn với mình mà nói thì đặt nặng quá ở trong lòng.Bây giờ trong tôi cảm giác hận nhiều hơn là yêu. Bốn năm bảy tháng là một khoảng thời gian không dài và cũng không hề ngắn để có thể quên dễ dàng. Nhưng tôi nghĩ tôi sẽ làm được. Và tôi không nghĩ và mong gặp lại anh ta thêm 1 lần nữa. Lần đầu biết cảm giác chia tay là như thế nào, bị bỏ như thế nào và sẽ không bao giờ quên.
Nhận ra sẽ chẳng có gì là mãi mãi, chuyện gì cũng có thể xảy ra .Sau một lần vấp ngã, tôi có động lực để bước tiếp. Khó có thể mở lòng nhưng tôi hi vọng sẽ có ai đó cùng tôi bù đắp những khoảng trống trong lòng. “ Đến một độ tuổi nhất định nào đó trong cuộc đời, chúng ta sẽ hiểu được rằng tình yêu vĩnh cửu là thứ không hề tồn tại trong cuộc đời này”.
Yêu là khổ mà con người vẫn cứ yêu nhỉ? gần 5 năm trao cho người con trai ấy để rồi nhận về 2 chữ "chia tay".
Nguồn: Sưu tầm.

COMMENTS

Tên

ĐẸP,1,KHỎE,1,NGẪM,13,NHỚN,5,SAO,1,TÁM,4,YÊU,7,
ltr
item
Web Nhâm Nhi: Chẳng ai yêu mãi một người
Chẳng ai yêu mãi một người
Trên đời này chẳng ai yêu mãi một người, điều quan trọng nhất là ai sẽ vì mình mà ở lại bên mình?
https://1.bp.blogspot.com/-nEHOC5YcJi0/WGMk4N44ODI/AAAAAAAABg0/oPUCOwFbEjETc_1KH1s1CkeFPiTia7X_wCLcB/s1600/tinh-yeu-tan-vo.jpg
https://1.bp.blogspot.com/-nEHOC5YcJi0/WGMk4N44ODI/AAAAAAAABg0/oPUCOwFbEjETc_1KH1s1CkeFPiTia7X_wCLcB/s72-c/tinh-yeu-tan-vo.jpg
Web Nhâm Nhi
https://webnhamnhi.blogspot.com/2016/12/chang-ai-yeu-mai-mot-nguoi.html
https://webnhamnhi.blogspot.com/
https://webnhamnhi.blogspot.com/
https://webnhamnhi.blogspot.com/2016/12/chang-ai-yeu-mai-mot-nguoi.html
true
5871241003119803378
UTF-8
Loaded All Posts Not found any posts VIEW ALL Readmore Reply Cancel reply Delete By Home PAGES POSTS View All RECOMMENDED FOR YOU LABEL ARCHIVE SEARCH ALL POSTS Not found any post match with your request Back Home Sunday Monday Tuesday Wednesday Thursday Friday Saturday Sun Mon Tue Wed Thu Fri Sat January February March April May June July August September October November December Jan Feb Mar Apr May Jun Jul Aug Sep Oct Nov Dec just now 1 minute ago $$1$$ minutes ago 1 hour ago $$1$$ hours ago Yesterday $$1$$ days ago $$1$$ weeks ago more than 5 weeks ago Followers Follow THIS CONTENT IS PREMIUM Please share to unlock Copy All Code Select All Code All codes were copied to your clipboard Can not copy the codes / texts, please press [CTRL]+[C] (or CMD+C with Mac) to copy